BÀI THƠ VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG
Bạn đang xem: Bài thơ về thầy cô và mái trường

1. Bài bác thơ: ƠN THẦY - Hồng Soi
ƠN THẦYTác giả: Hồng Soi
Công cha nghĩa mẹơn thầyKhông gì sánh nổi đong đầy tình thươngMẹ thân phụ dãi nắng dầm sươngNhường cơm xẻ áo dọn đường bé đi
Thầy cô rèn giũa chi liMong sao trò giỏi mỗi khi trả bàiMiệt mài nhắm tới tương laiSay sưa gieo hạt kéo dài ước mơ
Thương cho lứa tuổi trẻ con thơVẫn còn nhiều bé bỏng bơ vơ ngoại trừ đườngHàng ngày không được mang đến trườngMưu sinh buôn bán số đáng buồn vô cùng
Những gì thầy dạy cô mongGiờ em hiểu rõ sâu xa qua loại thời gianƠn thầy cô mãi ngút ngànKhắc ghi tạc dạ lan lan muôn đời!16.11.2018
2. Bài thơ: NHỚ MÃI LỜI CÔ - Phan Thị Tuyết vân
NHỚ MÃI LỜI CÔ.
Thơ Phan Thị Tuyết vân
Xa mái ngôi trường thân yêu.Đã bao thọ rồi nhỉ.Những lời cô thủ thỉ.Em nhớ mang lại bây giờ.
Ngày ấy tuổi mộng mơ.Hay thẫn bái thổn thức.Trái tim non rạo rực.Mùa phượng thắm sảnh trường.
Những bài giảng thân thương.Thấm vương vãi đầy vết mờ do bụi phấn.Cô như vầng trăng sáng.Dẫn lối đường em đi.
Nghe giờ đồng hồ gió âm thầm thì.Mà lòng bâng khuâng mãi.Suốt con đường đời bươn chải.Luôn xung khắc nhớ ân tình....!!!
3. NẮNG ẤM SÂN TRƯỜNG
Cây điệp già xòe rộng lớn tán yêu thương thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ sẽ học, mảng sân vuông yên vắngChim chuyền cành buông giờ 2000 lạnh lẽo bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng kẹ theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào đuối ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông tiến thưởng ngây rơi luân phiên títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân vệ sinh nắng nóng màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như giới hạn trôi không cách nữaKhông gian cũng ở yên không đủ can đảm cựaNgại xung quanh kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân ngôi trường căng rộng ngực mang đến thênh thangKiêu thương hiệu khoe trên mình màu sắc nắng ấmLời thơ thầy vẫn uyển chuyển sâu lắngNắng nóng hơn nhờ vào giọng ấm của người…
4. THẦY
Cơn gió vô tình thổi dũng mạnh sáng nayCon bất chợt thấy tóc thầy bội nghĩa trắngCứ trường đoản cú nhủ rằng kia là lớp bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …Lớp học tập trò ra đi, còn thầy làm việc lạiMái chèo kia là phần nhiều viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò đề xuất mẫnCho chúng con triết lý tương lai
Thời gian ơi xin tạm dừng đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi giờ thầy với toàn bộ tin yêu …
5. LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày đã lớnSẽ cất cánh xa mang lại tận cùng trờiCó khi nào nhớ lại các em ơiMái trường xưa 1 thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên khoảng cao ước vọngVị ngọt đầu tiên bóng non ca daoThuở học về loại nắng xôn xaoLòng thơm nguyên như hương thơm mực mới
Dẫu hiểu được những tháng ngày sắp đến tớiThầy trò bản thân cũng có những lúc chia xaSao lòng thầy phấp phỏng nỗi thiết thaMuốn gởi các em thêm đôi nét nhắn nhủ
Một lời khuyên biết rứa nào mang đến đủCác em với theo từng bước một hành trìnhCác em lúc nào cũng nhớ đừng quên:Sống mang lại xứng với lương trọng tâm phẩm giá…
Rồi các em mọi cá nhân đi mỗi ngảChim tung trời bay bổng cánh thanh niênỞ địa điểm đâu: rừng sâu, biên cương khắp cha miềnỞ ở chỗ nào có thầy luôn thương nhớ.
Xem thêm: Convert Mp4 To Mp3 1 6 Phần Mềm Chuyển Mp4 Sang Mp3 Tốt Nhất 2021
6. TRƯỜNG TÔI
Cổng ngôi trường tôi trông khôn cùng xinhTường cao cổng fe , bên dưới hình văn hoaBước vào thoang thoảng hương thơm hoaTrời cao xanh ngắt , mây là là bayRâm râm trơn mát hàng câyTrưa trưa gió thổi lay cây rì rào .Xa xa sản phẩm dương vẫy chàoGần sát phượng hồng thì thào hotline thươngCùng vị trí khắp vùng trong trườngSinh viên vui chơi , nhiệt tình chuyện tròNgười nói nhỏ tuổi , kẻ nói toXôn xao giờ đồng hồ hát tiếng hò du dươngVọng xa nghe giờ giảng đườngBao la trang trải tình yêu cô thầyDạo xung quanh xa kia gần đâyNơi đâu đẹp tuyệt vời nhất là phía trên trường bản thân .
7. THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò nói chuyện 1 thời rất xưaRằng fan chèo phòng đón đưaMặc cho vết mờ do bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa đa số cánh diềuKhách thời trước đó rất nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông lặng ngắt buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bội bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây đơn độc đứng giữa dòng thời gian…
Một mùa thu như bao ngày thu trướcNắng hồng lên trong mắt biếc học tập tròPhấn trắng, bảng đen, đường nét mực thầy vẫn đỏSao bé tìm mà chẳng thấy ngày xưa…Thời gian qua, mùa thu nay tất cả khácBao chuyến đò qua vùng ấy sông sâuNghĩa thầy cô một đời không trả hếtDẫu đời bé qua biết mấy nhịp cầu.Trang giáo án bao năm thầy vẫn mởMà tập bài bác thầy chấm đã khác xưaChúng nhỏ đi, biết khi nào về lạiCó bao giờ tìm được thuở ngây thơ…Mùa qua mùa, bụi thời hạn rơi rắcNên tóc thầy một sáng bỗng tệ bạc thêmTrời xanh vẫn an ninh ngoài cửa ngõ lớpChữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.
8. RU LẠI ƠN THẦY
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầyLời ru bay bổng tự ngày ấu thơThầy cầm tay viết i tờDạy nhỏ đạo lý sống và cống hiến cho ra ngườiMột đời chịu khó thầy ơiĐưa bao núm hệ cho tới bờ tương lai"Nửa chữ cũng vẫn là thầy"Lời ông thân phụ dạy gồm sai bao giờDẫu đời không đẹp như mơTình thầy cô với học trò bền lâuTóc bé giờ đã bội nghĩa màuLại ru con cháu cũng tự câu ơn thầy.
Khuyết danh
9. NHỚ ƠN THẦY CÔ
Trùng khơi sóng vỗ dạt dàoNúi cao nhạn biếc lượn vào mây xanhCông phụ thân nghĩa người mẹ sinh thànhƠn thầy cô đã cho danh cuộc đờiĐã trường đoản cú bao thủa xa xôiÔng thân phụ mình vẫn dựng đồi nghĩa caoBiết bao thủy chung thầy traoCô cho trí thức bay vào mộng mơCuộc đời luôn luôn đẹp vần thơTình thầy thông báo ai ngóng đò sangCho mặc dù vất vả trăm ngànNhắc nhau ta nhớ cung bầy thầy cô...!
Tác giả: Hoàng Minh Thuận
10. LÁ NHUỘM TÓC THẦY
Về trường mừng đón huân chươngGặp thầy chạm mặt bạn tình yêu dạt dàoLâng lâng cảm xúc dâng tràoTóc thầy điểm bạc tình độ làm sao chẳng haySân trường xanh thắm chồi câyPhải chăng lá đổi màu tóc thầy của tôiRa về lòng rất nhiều bồi hồiNguyện rằng luôn luôn mãi là fan trò ngoan.
Tác đưa Hồ Ngọc Quân
11. LỜI TRẦM THẦY TÔI
Có phần nhiều chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồiThương người các bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôiMuốn được mang đến đi, thầy yêu cầu cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôiCho không hẳn mất, tình muôn thuởNhận được đời vui, nghĩa nỗ lực thôi.
Tác giả: Phạm Duy Cầu
12. CÔ THẦY TÔI
Trong trường vất vả dạy bọn conChẳng mắc cỡ gian lao quãng thân mònLó sáng rạng đông cơm mãi vộiVề tối lịm tắt bữa không ngonÂm thầm hướng dẫn ơn luôn nhớLặng lẽ răn dạy răn nghĩa vẫn trònÁo đẫm các giọt mồ hôi toàn những vết bụi phấnCô Thầy khổ nhọc tựa nghìn non.
Xem thêm: Tổng Hợp Những Bài Pr Hay Của Các Thương Hiệu Nổi Tiếng Trong Nhiều Lĩnh Vực
Tác giả: Tứ Gia
13. NGUYỆN ƯỚC
Hơn nửa thế kỷ rồi vẫn nhớ như inKhông thuộc bài thầy phạt quỳ mỏi gốiNhưng mình hiểu thầy ko hề có tộiMuốn trò ngoan biết lỗi để học bài
Ngày xưa thầy cơm trắng cũng độn ngô khoaiÁo rách cổ phải chằm đi vá lạiĐức tính thầy là người nhẫn nạiUốn nắn trò cho măng thẳng thành tre
Ta trưởng thành nhờ đã biết lắng ngheNhững lời dạy - công của thầy thuở trướcNay hưu rồi vẫn còn ngồi nguyện ướcLắng nghe thầy khuyên răn bảo những điều hay.