Bài thơ hay về mùa đông
Bạn đang xem: Bài thơ hay về mùa đông
1. Top những bài thơ về mùa đông hay nhất
Mùa đông về có theo từng cơn gió bấc se lạnh khiến lòng tín đồ cô dơn. Hơn thời điểm nào hết, ta cần lắm một bờ vai êm, một vòng tay ấm để sưởi nóng mỗi mang lại vắng lạnh. đa số xúc cảm này đã được giữ hộ gắm qua những bài bác thơ về ngày đông hay tốt nhất sau đây.

Thơ về ngày đông hay nhất
Mùa đông về
Thơ: Lê Hoàng
Trời se rét mướt gió vờn len lỏi
Lòng tái kia nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả ...mưa tuôn
Đìu hiu quán bé dại ...cõi hồn chênh chao !
Ôm nỗi nhớ.. Nhị đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu gửi lối quyện môi ấm nồng
Nhỏ mếm mộ ! ngày đông lặng lẽ
Qua trước thềm đìu hiu quẽ ghi nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm nhờ cất hộ đến nhỏ câu chân tình.
Nhỏ yêu thương hỡi ! mênh mông nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng thiết tha tình trao vẹn thề .
Ôi não nuột ! sơn khê bí quyết trở
Ở nhị đầu nổi ghi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng đứt quãng thiết tha chẳng sờn.
Đông sang
Mới mon mười đông đã đến rồi chăng?
Sao cái không khí lạnh đã về trên tuyến đường vắng
Mình yêu quý nhau mấy ngày thu thầm lặng
Mấy độ heo may nghiêng nắng nóng hắt qua thềm
Nay em về địa điểm phố cũ thân quen
Nơi dấu in cẳng chân mình hò hẹn
Chiều nắng nóng loang xung quanh hồ xao xuyến
Chiếc lá thanh thanh rơi xuống tiễn mùa thu
***
Đông về xong để ai cứ ngẩn ngơ
Bông hồng thắm đã chờ tín đồ đến hái
Chút mùi hương yêu cứ êm ả hoang hoải
Trong sân vườn tình nỗi ghi nhớ mãi cuồng si
***
Em cứ níu cho mùa thu mải mê
Vì sợ anh còn chưa kịp về địa điểm hẹn
Mỗi độ trăng tròn nhẩm ngón tay em đếm
Mong mang lại ngày chim én báo xuân sang.

Vì gió thổi lạnh quá yêu cầu tâm hồn xao xuyến
Hà Nội vào đông
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội mùa này còn có lạnh lắm không
Gió bấc thổi chiều mùa đông qua phố
Cây bàng ngẳng nghiu mùa này lá đổ
Ai ngược đường đi trong gió chiều ni
***
Cô bán hàng rong chở thúng cúc chi
Nghe giờ rao bước chân đi lặng lẽ
Hà Nội trầm tứ bao đời vẫn thế
Khi xa rồi ta bắt buộc nào quên
***
Cũng chắc hẳn rằng vì thành phố hà nội có em
Cô bé nhỏ xứ Đông anh quen ngày đó
Như cúc hoạ mày môi hồng má đỏ
Cứ thẹn thùng dịp anh ngỏ lời yêu
***
Hà Nội mùa này cây đứng liêu xiêu
Muốn về bên cạnh em khi chiều đổ bóng
Ta trao nhau phần đa nụ hôn cháy bỏng
Lời yêu và lắng đọng sưởi ấm tình ta
***
Ở sài gòn thực tình cũng không xa
Nhưng trở về bên cạnh em chỉ là mơ ước
Tình cũ phôi pha chẳng sao lấy được
Không thể nào ta cù ngược thời gian.
Lá Mùa Đông
Tác giả: Thụy Anh
Người đi rồi… áo mùa thu khép lạiGiấu trong tà một ít nắng kim cương hanhBuồn của tôi rứa lá mọc trên cànhChưa rụng vội để chờ mùa thu khác
Chiều hiện thời cây đứng nghe gió hátNhẹ nhàng thôi mà hồ hết lá bi đát layTrời mùa đông có gấp vã hết ngàyLá gồm kịp đón một ngày thu nữa?
Người đi rồi khép điều gì trong mắtGiấu vào hồn một biển cả nhớ mù khơiNgười đi rồi tôi white cả tay tôiChỉ sót lại một nỗi bi lụy chưa mất…

Chiếc lá mùa đông
Những ngày mùa đông
Mùa đông rồi anh được nghỉ ngơi phép không
Gió lạnh lẽo thổi qua hộ gia đình giá buốt
Trái sấu cuối mùa tối hôm qua rụng nốt
Mưa hồi chiều mái dột chẳng ai che.
Gian bếp bé dại anh sửa mọi ngày hè
Mùa đông về chẳng thể nào bớt lạnh
Nhà thiếu hụt anh bắt buộc vô thuộc hiu quạnh
Em cuộn mình đối diện với canh khuya.
Đêm mùa này sao kéo dãn lê thê
Nghe giờ dế nỉ non vườn vắng
Ngồi âm thầm đếm giọt cafe đắng
Khoảng trống nào mà lại chẳng chông chênh.
Nỗi nhớ làm sao sâu như những ngày đông?
Đêm Mùa Đông
Tác giả: Thụy Anh
Kìa, bông tuyết đang lượn là, hớn hởMời gọi ta trong vũ điệu muộn màngTrời buốt giá, tất cả gì cơ mà vui sướng!(Ta trót mơ nắng và nóng rồi đề xuất đâu thể đa mang!)
Gió chạy trên căn nhà những cách rền vangNhư bước chân những fan trời khiêu vũ múaNhư gồm tiếng dàn đồng ca muôn thuở:“Ơi, mùa Đông kinh gớm, diệu kỳ!”
Rượu cổ tích bong bóng tràn ly cổ tíchThảm tuyết dày tự thắp sáng vào đêmÁnh sáng lạnh nhưng mà sao trong trẻo lạĐôi mắt nhìn chợt hóa êm ả thêm
Những ai đang say giấc êm đềmCó mơ thấy tuyết vẽ hoa lên cửa ngõ sổ?Có rùng bản thân khẽ trong tương đối thởCủa mùa Đông bình thản, giá buốt lùng?
Nước đã kết băng trên khắp mặt sôngVạt rơm khô cuối vụ đặt trên đồngSớm mai ra vẫn trùm chăn bông trắngẤm áp ngủ vùi trong cả cả mùa băng…
Có mọi ai bỗng dưng thức giấc, bàng hoàngĐứng bên cửa nghe mơ hồ nước hạnh phúcMột mình thôi nhưng mà ngỡ đời thao thứcVìì bao điều thân thuộc không tên?
Bởi bởi vì đêm đề nghị không thể hát lênBởi bởi vì gió bắt buộc không đành tung cửaLồng ngực nóng vẫn khát vọng mởCho nhỏ nhoi bông tuyết giá đậu vào.
Xem thêm: Kênh Tin Tức Giải Trí - Kenh14: Tin Tức Giải Trí
Khi huyết trời trở lạnh, hơn bao giờ hết ta cần lắm hơi nóng của một bàn tay ấm, bờ vai êm. Một mình lạnh buốt trong tối đông dài hiu quạnh hiu lòng lại quay quắt queo trong trong nỗi lưu giữ đầy vơi.
Có ai hiểu mang đến nỗi lòng này? Thôi đành mượn lời thơ nói hộ tiếng lòng. Share cùng những bài thơ về mùa đông hay duy nhất trên đây hi vọng bạn vẫn tìm cho doanh nghiệp được bài bác thơ yêu thương thích.
2. Tập thơ tình ngày đông dạt dào xúc cảm
Tâm tư của không ít kẻ đang yêu đương luôn được ẩn che qua nỗi niềm về mùa đông. Mùa đông là mùa của yêu thương vì vậy thơ mùa đông về tình yêu vì vậy mà không ít đến như vậy. Thơ mùa đông về tình yêu luôn tràn ngập nỗi nhớ, bao gồm cả sự cô đơn đến kia tái, bi tráng rầu mang đến não lòng.
Đọc chùm thơ mùa đông nối sát với tình yêu lứa đôi zerovn.net sưu tầm sau đây để vơi bớt đi nỗi niềm đơn độc và lạnh mát nhé.

Thơ tình mùa đông
Mùa Đông với Em
(Kẻ Lãng Du)
Gió ùa về một mùa đông ngập phốChút ngày thu xếp lại khóm cúc vàngKí ức ấy lăn vào miền xa vắngĐợi mấy mùa sao bỗng nhiên thấy… mênh mang
Anh thương lắm mỗi một khi gió đông sangGửi nỗi nhớ cất cánh theo miền giá bán lạnhTrời góp rét để hồn thêm hiu quạnhCho mắt bi ai ngơ ngác trước mùa đông
Chợt hỏi lòng ta có nhớ fan không?Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớCơn gió xô giữ lại trong nhau tương đối thởCho riêng biệt anh riêng biệt một nỗi đợi chờ
Thành phố trở mình mặc áo mùa đôngThoáng rùng mình… em hiện giờ có rétCăn phòng ấm… giữa một ngày đông chếtĐợi em về… đan nắng nóng cho nhau!
Xa Em Mùa Đông
(Nguyễn quang Long)
Mùa đông đến gợi các nỗi nhớEm yêu thương giờ sẽ ở vị trí xaĐông mang cái lạnh thấu daMột mình mát mẻ mắt nhòa lệ rơi
Phương trời xa em ơi gồm biếtNhớ khi xưa thời tiết gửi mùaMùa đông gió rét rét lùaBên nhau anh quạt gió nghịch trêu em
Đêm lạnh buốt không em trống rỗngCho tim anh cơn mơ tan tànhAnh bi thiết thao thức tàn canhGửi vào nỗi nhớ để dành em yêu
Đã xa rồi bao điều mộng ướcBiết lúc nào mình được bên nhauMình anh cùng với trái tim đauCòn đâu lời ước, trước sau bình thường tình!

Bàn tay anh luôn bên cạnh sưởi ấm cho em
Nỗi nhớ Mùa Đông
(Liên Hương)
Hình như khá gió lạnh vềPhố khuya trở bản thân thao thứcCây bàng quấn khăn đỏ rựcRùng mình se sắt chân qua
Có một mùa đông đã xaTay đan trong bàn tay ấmBên nhau bước chân chầm chậmChuyện vui khinh khích giọng cười
Biết bao ngày đông qua rồiLòng vẫn nhớ mùa đông cũKỷ niệm một thời hoa đỏCòn đây góc nhỏ lặng thầm
Khẽ call mùa đông… mùa đông!Bỗng lòng chợt như ý muốn khócMàu sương làm sao rơi trên tócGiọt buồn nào ứ khóe mi?
Ừ rồi đông vẫn qua điRồi một mùa xuân sẽ tớiVà một tình xuân vời vợiCựa mình mặt khu đất hồi sinh!
ĐÔNG VỀ NHỚ EM
Thơ: Đức Trung
Chiều ni trời đưa sang đôngGió lùa se lạnh, nỗi lòng cô đơnNgồi buồn ngắm nhìn cảnh vật hoàng hônTừ trong thâm tâm khảm hoảng loạn nhớ em.
Mưa rơi tí bóc bên thềmNỗi niềm thương nhớ càng thêm dưng đầyMơ màng chú ý khói dung dịch bayNhớ em domain authority diết hầu như ngày cách xa...
Lời nguyền xưa của song taTình yêu nay vẫn khẩn thiết mặn nồngĐông về em tất cả nhớ không?Nụ hôn ngày ấy...môi hồng em trao.
Bên nhau tình cảm dạt dàoVòng tay ân ái ngọt ngào yêu thươngNay em xa cách dặm trườngTình anh mãi mãi...vấn vương vãi tơ lòng..!

Tự khúc mùa đông
ĐÔNG LẠNH NHỚ NGƯỜI
Thơ: triệu phú Tình
Những bông tuyết rụng rơi lã chãĐậu vin cành white xóa màn đêmÁnh trăng lướt nhẹ qua thềmQuyện hòa giờ gió nhạc êm êm sầu
Đêm ướp đông lạnh canh thâu mòn mỏiNgóng chờ tín đồ đá sỏi cũng đauRa đi chưa bao giờ bao lâuTa thời vẫn đợi dẫu đầu trộn sương
Theo con nước sông tương tình cảmChảy xuôi dòng ai chống được đâyNiềm thương nỗi nhớ thêm dầyChẳng hề nhạt phai đong đầy mãi thôi
Ôi cuộc sống thường ngày nổi trôi vô địnhAi tương đối đâu toan tính làm cho chiHợp tung tan hợp phân tách lyĐược ngày hạnh phúc ta thì cứ vui
Đời sóng gió dập vùi bé tạoDù nắng mưa tốt bão ngập lòngĐỉnh đương chậm bước sẽ xongBình yên ổn khắc đến hoài mong ắt về.
ĐÔNG NHỚ
Thơ: Võ Linh
Chiều xám mây nghe hồn sao bi thương bãNhớ một tín đồ tận mấy nẻo trời xaTrên mày ngoan là phần nhiều ngấn lệ ngàNhớ anh vượt sao nguyệt đà tạ thế dạng
Đông lạnh đầy niềm mong muốn dài vô hạnTrái sầu dâng đan mấy nhánh ngổn ngangGởi lời yêu thương trong cánh quạt mơ màngMà chỉ thấy lỡ làng khu vực bến đợi
Thuyền tình yêu mãi rời xa bến đợiNước xuôi mẫu dịu vợi mọi dòng trôiEm cùng anh tiếng ngược hướng nhau rồiNgày tương phùng mãi xa xăm anh hỡi.
Mùa đông về ta lại nhớ đến người xưa, nhớ những kí ức xưa. Giả dụ như ngày đông năm ấy được tay vào tay sánh bước cùng người trên từng con đường nhỏ, mùa đông thật nóng áp, ngọt ngào thì mùa đông này lại một mình anh/em đối chọi côi. Lòng tái tê khi nhớ về những ngày tháng bình thường đôi đó.
Xem thêm: Cách Khắc Phục " Rất Tiếc, Google Không Nhận Dạng Được Email Đó.
Những vần thơ tình trên đây là xúc cảm yêu thích của trái tim sẽ thổn thức trong tình yêu, trong nỗi nhớ tột cùng. đừng chậm tay lưu lại đến mình bài thơ hâm mộ bạn nhé !
3. đầy đủ vần thơ về mùa đông buồn, giá lẽo, cô đơn
Tiết trời lạnh mát của mùa đông luôn luôn thôi thúc bé người tìm tới sự ấm áp. Thật bi ai nếu như ngày đông không được bên cạnh những người mà ta yêu thương thương. Nhắc tới mùa đông là tín đồ ta lại ghi nhớ ngay mang lại nỗi buồn không thể giải tỏa cùng ai. Chắc hẳn rằng vì vậy mà lại thơ về mùa đông thường nối liền với nỗi nhớ, sự cô đơn, mất mát.